Em rất muốn giải thích với anh rằng mình không khinh anh, không chê anh là người lao động tay chân, lấm lem dầu mỡ mà chẳng thể cất lên lời...
Thân chào các chị em!
Em có chuyện thắc mắc rất khó nói nhưng không biết ngỏ lời cùng ai nên quyết định nhờ cả nhà của tư vấn. Em mới cưới chồng được hơn 3 tháng, hiện em vẫn yêu chồng tha thiết, mặc dù anh ấy có vẻ không còn mặn mà như trước. Nguyên do có lẽ cũng bởi em ‘quá ngoan’ trong chuyện vợ chồng. Bố mẹ em đều là giáo viên, rất nghiêm khắc trong việc dậy dỗ con cái. Ngay từ nhỏ, em và chị gái đã được bố mẹ chỉ bảo từng đường ăn nét ở. Mẹ em đi làm không bao giờ mặc quần cao quá mắt cá chân. Còn hai chị em từ khi lên cấp 2 đã không còn mặc váy ngắn qua đầu gối nữa. Bố mẹ nói con gái mặc váy như vậy vừa bất tiện vừa không đứng đắn.
Ăn mặc thì như vậy, còn chuyện chơi với bạn khác giới bố mẹ càng nghiêm ngặt hơn. Suốt thời đi học em không có một người bạn thân nào là con trai cả. Thậm chí, khi đã học đại học, em cũng không bao giờ dám ngồi cùng bàn với một bạn trai mà không có gì chắn giữa.
Các bạn cùng lớp cứ nghĩ em kiêu kì hay là ‘chảnh’ nhưng không phải vậy. Em chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó không hay khi ngồi quá gần một người khác giới mà thôi. Có thể chính vì sự giáo dục nghiêm khắc của bố mẹ mà em rất ít tiếp xúc với bạn khác giới.
Quá ngoan và quá kém...
Em nhớ có lần hồi mới dậy thì, mẹ có nói sơ qua với em và chị gái về chuyện nam nữ. Mẹ bảo người ta gần gũi nhau chỉ để sinh con đẻ cái. Vậy nên nam nữ cứ gần gũi nhau là sẽ có em bé. Bản thân em cũng nhận thấy mẹ luôn ngủ cùng hai chị em, còn bố thì ngủ một mình – vì nhà của không có con trai. Và chẳng biết từ bao giờ nữa em cảm thấy ngay cả là vợ chồng, người ta cũng không nên gần gũi nhau nhiều quá.
Sau khi tốt nghiệp, em được phân công dạy ở một trường cấp 2 cách nhà của gần 20 cây số. Thời gian này em bắt đầu gặp gỡ Tùng, bây giờ là chồng em. Anh ấy đi Hàn Quốc về, mở một xưởng cơ khí gần nơi em trọ. Mới đầu, em cũng không nhận lời yêu anh vì nghĩ người đi nước ngoài về hay mắc chứng này, tật kia nhưng sau rồi em cũng xuôi xuôi vì anh ấy rất tôn trọng em chứ không vồ vập như nhiều người đàn ông khác. Sau hơn 2 năm tìm hiểu và được bố mẹ tác thành, chúng em đã có một đám cưới ấm cúng, hạnh phúc. Ai cũng khen anh tinh mắt, tìm được cô vợ trẻ lại ‘quá ngoan’.
Nhưng cái gì ‘quá’ hình như là không tốt. Ngay trong tuần trăng mật, Tùng đã gọi đùa em là ‘khúc gỗ’.
Anh ấy nói vậy có phần đúng vì cứ lên giường là em cảm thấy không thoải mái, người căng cứng như hóa đá. Em không biết lần đầu tiên của mọi người như thế nào chứ với em thì việc đó khó kinh khủng, phải mất cả tuần cố gắng. Lúc bắt đầu ‘chuyện ấy’, em mới biết rằng lâu nay mình ngu ngơ quá. Em không biết phải làm sao để hai bên được thoải mái. Chồng em cũng nhẹ nhà củang bảo vợ nên làm thế này, thế kia… nhưng em chỉ có cảm giác sợ, xấu hổ và sởn gai ốc.
Em chỉ muốn quan hệ trên giường trong phòng ngủ, tắt hết đèn đóm và giữ nguyên kiểu truyền thống như các cụ vẫn gọi là ‘trai trên, gái dưới’. Thấy em khó khăn trong việc này, anh ấy mua một số băng đĩa về và muốn em cùng xem để ‘học tập’, em đã hốt hoảng bỏ ngay về nhà của mẹ đẻ vì nghĩ chồng mình bệnh hoạn. Bây giờ, khi đã tự tìm hiểu nhiều thêm về chuyện vợ chồng, em mới hiểu cảm giác của anh lúc đó. Nhưng có vẻ chồng đang chán em thực sự. Em từ nhà của ngoại về đã được 2 tuần nhưng anh không còn động chạm gì nữa. Anh đi làm cả ngày rồi thế mà cứ tối đến lại ra ngoài, có khi đến gần sáng mới về. Vợ hỏi, anh ấy chỉ nhếch mép cười rồi nói ‘Thợ thuyền như tôi chỉ toàn dầu mỡ thôi, hỏi làm gì?’.
Em rất muốn giải thích với anh rằng mình không khinh anh, không chê anh là người lao động tay chân, lấm lem dầu mỡ mà chẳng thể cất lên lời. Giờ em không biết phải làm gì nữa. Em yêu anh ấy và muốn được hạnh phúc trọn vẹn. Mong rằng trải lòng này sẽ được các chị giúp đỡ để vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Khám Phá/Theo Khỏe & Đẹp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét